Thứ ba, 15/12/2020 10:52:13 AM
Chúng ta đang sống cuộc đời của chính mình hay đang sống cuộc đời người khác.
Khi mới sinh ra thì tất cả chúng ta là những đứa trẻ vui là cười, buồn là khóc, muốn là bước đi, không có nỗi sợ hãi hay không có sự phân biệt tốt xấu đúng sai.
Nhưng điều gì đã làm bản chất thuần khiết trong đứa trẻ mất dần? Có phải chúng ta phải trải qua những sang chấn, những tổn thương trong tâm hồn.
Ta được dạy và bắt đầu hình thành nên những giới hạn và phân biệt theo khuôn mẫu đã được cài đặt theo thói quen nơi ta sinh sống và học tập.
Từ đó ý thức ngày càng được phát triển và mất dần khả năng dùng trái tim để cảm nhận.
Nhưng liệu tất cả những điều đó có thật sự là đúng là sai hay phía sau những yếu tố tạo nên hành vi đúng sai đó là gì mà chúng ta chưa hề cảm được.
Đến một ngày tôi được học và nhận ra rằng: Nạn nhân cũng có khả năng là hung thủ và ngược lại.
Mỗi ngày một ít thôi để quan sát, để cảm nhận, để chạm đến trái tim thuần khiết của một đứa trẻ trong ta và công nhận mọi việc diễn ra như đúng nó là.